Bài này, tôi không nhằm mục đích hướng dẫn bạn sử dụng công cụ Seeding trong Marketing. Bởi vì bản thân tôi lại khá yếu kém trong khoản đó. Với lại trong cộng đồng thì cũng có không ít người chia sẻ kiến thức hay ho về lĩnh vực này.
Điều tôi muốn chia sẻ hôm nay chỉ là những câu chuyện bên lề của cuộc sống mà tôi đã trải qua. Nó có thể khiến bạn vui vẻ, hoặc phẫn nộ, tùy theo mỗi đối tượng. Nhưng cơ bản, tôi muốn kể cho các bạn nghe về những câu chuyện Seeding bi hài trong hành trình làm Marketing và trong cuộc sống của tôi.
Bản thân tôi vốn dĩ là một kẻ hướng nội trầm tính. Chuyên môn của tôi là phát triển các mô hình kinh doanh online và kiếm tiền Online sử dụng nền tảng Wordpress. Đôi khi, tôi cũng bay vào lĩnh vực content để phát triển nội dung cho các website của mình và khách hàng. Nói chung đa phần công việc của tôi khá hòa hợp với cái sự trầm tính của tôi. Cho đến khi tôi tham gia phát triển các hội nhóm trên Facebook.
Thực sự thì tôi khẳng định lần nữa, bản thân tôi yếu cái vụ quản lý cộng đồng cực kỳ. Bởi thế tôi cũng ít mấy khi xuất hiện ở các hội nhóm, trừ khi tôi có công việc hay mục đích lăm le cái gì đấy đối với cộng đồng.
Vậy là từ đó, tôi có hẳn 5 nick Facebook đi kèm cùng 5 nhóm tính cách khác nhau trong con người tôi. Hẳn các bạn cũng nghe đâu đó tính cách của một con người phức hợp giống như đội hình thỉnh kinh trong phim Tây du ký, trong đó:
- Đường tăng đại diện cho nhóm hiền lành và ngoan đạo;
- Ngộ không đại diện cho sự ương ngạnh và tinh nghịch;
- Bát giới đại diện cho sự bẩn bựa
- Ngộ Tĩnh đại diện cho sự điềm tĩnh và lý trí
- Con ngựa bạch Long Mã đại diện cho sự ý chí và kiên định
Với mỗi người, một nhóm tính cách sẽ thể hiện mạnh mẽ nhất. Nhưng đối với một đứa Seeder như tôi thì tôi phải học cách chia đều tỷ lệ 20% cho mỗi nhóm. Tức là tôi có thể nhập vai lúc nào vai nào cũng ổn.
Thế là hành trình Seeding của tôi bắt đầu!
Mỗi bài post tôi đăng lên các cộng đồng, bao giờ cũng có 5 profile kèm 5 nick chờ chực sẵn. Và khi bài viết được duyệt, chính tôi, chính là tôi với 5 tính cách khác nhau vào like, comment nhiệt tình.
Đã thế, tôi còn sử dụng 5 cái tính cách khác biệt đó để tự hỏi đáp, trò chuyện lẫn nhau, làm cho công tác bình luận ngày 1 đi xa một cách tự nhiên mà ai nhìn vào cũng phải gật gù vì cái độ hợp lý nội dung của nó.
Quả thật, cách này cũng hiệu quả phết khi mà một người nào đó cũng hòa chung vào 5 tính cách quái đản của tôi. Chưa kể, những lúc đăng bài quảng cáo sản phẩm nào đó, biệt đội 5 tính cách của tôi hô hào tích cực chẳng khác nào các dịch vụ cung cấp review 5 sao ảo trên các sàn thương mại điện tử.
Trong lúc làm việc tôi mới nhận ra, con người ta rất thích khẩu chiến trên mạng xã hội thực sự. Là một kẻ hướng nội và đã va chạm với xã hội đôi chút, tôi ít khi để ý đến quan điểm của người khác cho lắm. Trừ khi quan điểm đó đến từ bạn bè, người thân, những người mà tôi ngưỡng mộ và có liên quan trực tiếp đến cuộc sống của tôi.
Tôi nhận thức được rằng, việc tạo ra những chuyện cãi vả, bày tỏ quan điểm trái chiều là cách tạo tương tác cực kỳ hiệu quả. Chỉ cần cố tình nói trái ý của một ai đó thôi, họ sẽ sẵn sàng dành cả buổi, thậm chí cả ngày để chứng minh điều họ là đúng – điều mà tôi quan tâm dell đâu. Và tôi dưới tính cách kiên định của Bạch Long Mã, họ có giải thích bao nhiêu thì tôi vẫn cứ khăng khăng với suy nghĩ “cố tình” của mình. Bởi vì tôi biết, nếu mà tôi hùa theo họ thì sẽ nhận lại một câu trả lời kiểu: “um”, “thanks” và kết thúc việc tương tác từ đây.
Nhiều khi, với tính cách tinh nghịch của Tôn Ngộ Không, tôi dạo vòng quanh và để lại các phản hồi mang tính châm biếng, trêu chọc,… để rồi những gì tôi nhận được là những tràng “văn thơ” chảy ra rôm rả. Khung cảnh phấn khích không chịu được.
Tôi chợt nhận ra, việc lợi dụng cảm xúc của người ta lại có thể mang lại nhiều kết quả tương tác vượt ngưỡng mong đợi như thế, cho dù là ngắn hạn.
Người ta thường nói khôn như mày ở quê tao xích đầy, nhưng với tôi thì tôi thấy con Ki nhà tôi nó ngu gớm. Ngày nào cũng bị chọc một kiểu như thế mà sao không biết rút kinh nghiệm. Nhiều hôm thấy nó sủa đến khản cả giọng. Tôi chạy ra quất cho nhát roi. Vừa tức mà vừa thương nó.
Lúc ấy tui giận tụi nhỏ kia lắm. Cứ hễ lúc nào nghe tiếng tụi nhỏ sắp đến là tôi lại phải lao ra đường để đuổi chúng đi.
Lớn lên, tôi không còn trách tụi nhỏ nữa. Mà tôi trách con Ki nhà tôi vì không biết rút kinh nghiệm, cứ để người ta lợi dụng cảm xúc hoài.
Sau một chuỗi rớt hạng trầy trật, tôi nghiêm túc ngồi lại nghiên cứu về chiến thuật. Thế là, tôi áp dụng ngay thủ thuật khuấy động cảm xúc và ly gián cho team đối phương. Khi tiếng hiệu triệu đầu game vang lên, điều đầu tiên tôi làm không phải là mua sắm đồ đạc, mà chính là gửi tin nhắn đến team địch với nội dung cụ thể là: “ồ, lại gặp thằng A à, xin chia buồn với team bạn =))”
Lúc team địch ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì thì tôi nhắn nhủ team mình hỗ trợ để tôi có thể lấy 2 cái mạng của thằng xấu xố A nhanh nhất có thể. Sau đó tôi phát thêm một thông điệp nữa: “Thằng A có cố gắng đấy, rất tiếc!”
Thế là 1 lúc sau, thằng A cứ lao đầu vào trụ chúng tôi với ý định tự sát. Team bên kia cũng bắt đầu phát ra thông điệp than phiền và cay cú cái thằng A lắm. Những thông điệp được thể hiện qua những ngôn từ dơ bẩn nhất đủ làm team tôi biết rằng team địch vừa cùng nhau ăn xong tô mì cay cấp độ 7. Vậy là cũng chiến thuật đó, cứ 10 trận thì tôi lại win 7-8 trận, tỷ lệ thắng như vậy là quá OK
Thế giới Online là thế giới ảo, mà sao người ta lại đặt cảm xúc thật ở trên đấy nhiều thế. Lừa đảo cũng nhiều, ảo ma lại cực kỳ nhiều. So với cuộc sống thực thì lượng thông tin giả, thông tin rác mà chính tay tôi đóng góp một phần là cực kỳ nhiều. Vậy nên, tôi chỉ dùng thế giới ảo này cho công việc, học tập và giải trí đôi khi mà thôi. Còn việc sống như thế nào, có hạnh phúc ra sao thì tôi để cuộc sống thực quyết định.
Còn bạn, liệu bạn có đang bị các Seeder dẫn dắt?
Điều tôi muốn chia sẻ hôm nay chỉ là những câu chuyện bên lề của cuộc sống mà tôi đã trải qua. Nó có thể khiến bạn vui vẻ, hoặc phẫn nộ, tùy theo mỗi đối tượng. Nhưng cơ bản, tôi muốn kể cho các bạn nghe về những câu chuyện Seeding bi hài trong hành trình làm Marketing và trong cuộc sống của tôi.
Bản thân tôi vốn dĩ là một kẻ hướng nội trầm tính. Chuyên môn của tôi là phát triển các mô hình kinh doanh online và kiếm tiền Online sử dụng nền tảng Wordpress. Đôi khi, tôi cũng bay vào lĩnh vực content để phát triển nội dung cho các website của mình và khách hàng. Nói chung đa phần công việc của tôi khá hòa hợp với cái sự trầm tính của tôi. Cho đến khi tôi tham gia phát triển các hội nhóm trên Facebook.
Thực sự thì tôi khẳng định lần nữa, bản thân tôi yếu cái vụ quản lý cộng đồng cực kỳ. Bởi thế tôi cũng ít mấy khi xuất hiện ở các hội nhóm, trừ khi tôi có công việc hay mục đích lăm le cái gì đấy đối với cộng đồng.
BƯỚC NGOẶT
Ấy vậy mà, giặc đến nhà thì đàn bà cũng đánh; khách hàng cần giúp đỡ thì tôi vẫn luôn sẵn lòng. Vậy là tôi lọ mọ chạy vào các group, lên Google tìm kiếm từ khóa “cách seeding cộng đồng hiệu quả” cũng như ib cho từng đứa em genZ để hỏi tụi nó làm sao để đi seeding kéo view cho website khách hàng, tăng trưởng member một cách tự nhiên nhất có thể.Vậy là từ đó, tôi có hẳn 5 nick Facebook đi kèm cùng 5 nhóm tính cách khác nhau trong con người tôi. Hẳn các bạn cũng nghe đâu đó tính cách của một con người phức hợp giống như đội hình thỉnh kinh trong phim Tây du ký, trong đó:
- Đường tăng đại diện cho nhóm hiền lành và ngoan đạo;
- Ngộ không đại diện cho sự ương ngạnh và tinh nghịch;
- Bát giới đại diện cho sự bẩn bựa
- Ngộ Tĩnh đại diện cho sự điềm tĩnh và lý trí
- Con ngựa bạch Long Mã đại diện cho sự ý chí và kiên định
Với mỗi người, một nhóm tính cách sẽ thể hiện mạnh mẽ nhất. Nhưng đối với một đứa Seeder như tôi thì tôi phải học cách chia đều tỷ lệ 20% cho mỗi nhóm. Tức là tôi có thể nhập vai lúc nào vai nào cũng ổn.
Thế là hành trình Seeding của tôi bắt đầu!
KHỞI ĐẦU CÔ ĐƠN
Tuy rằng bản tính là người hướng nội, thích việc ở một mình. Nhưng mà những gì tôi làm lúc đó thực sự khiến cho tôi nghĩ rằng liệu mình có phải là một thằng tự kỷ đa nhân cách hay không?Mỗi bài post tôi đăng lên các cộng đồng, bao giờ cũng có 5 profile kèm 5 nick chờ chực sẵn. Và khi bài viết được duyệt, chính tôi, chính là tôi với 5 tính cách khác nhau vào like, comment nhiệt tình.
Đã thế, tôi còn sử dụng 5 cái tính cách khác biệt đó để tự hỏi đáp, trò chuyện lẫn nhau, làm cho công tác bình luận ngày 1 đi xa một cách tự nhiên mà ai nhìn vào cũng phải gật gù vì cái độ hợp lý nội dung của nó.
Quả thật, cách này cũng hiệu quả phết khi mà một người nào đó cũng hòa chung vào 5 tính cách quái đản của tôi. Chưa kể, những lúc đăng bài quảng cáo sản phẩm nào đó, biệt đội 5 tính cách của tôi hô hào tích cực chẳng khác nào các dịch vụ cung cấp review 5 sao ảo trên các sàn thương mại điện tử.
LỢI DỤNG CẢM XÚC
Là một kẻ seeder ẩn danh sau những Avatar động vật, cây cỏ, hot girl,… Tôi tự tin oanh toặc cộng đồng mạng ở mọi mặt trận mà không để lại chút dấu vết.Trong lúc làm việc tôi mới nhận ra, con người ta rất thích khẩu chiến trên mạng xã hội thực sự. Là một kẻ hướng nội và đã va chạm với xã hội đôi chút, tôi ít khi để ý đến quan điểm của người khác cho lắm. Trừ khi quan điểm đó đến từ bạn bè, người thân, những người mà tôi ngưỡng mộ và có liên quan trực tiếp đến cuộc sống của tôi.
Tôi nhận thức được rằng, việc tạo ra những chuyện cãi vả, bày tỏ quan điểm trái chiều là cách tạo tương tác cực kỳ hiệu quả. Chỉ cần cố tình nói trái ý của một ai đó thôi, họ sẽ sẵn sàng dành cả buổi, thậm chí cả ngày để chứng minh điều họ là đúng – điều mà tôi quan tâm dell đâu. Và tôi dưới tính cách kiên định của Bạch Long Mã, họ có giải thích bao nhiêu thì tôi vẫn cứ khăng khăng với suy nghĩ “cố tình” của mình. Bởi vì tôi biết, nếu mà tôi hùa theo họ thì sẽ nhận lại một câu trả lời kiểu: “um”, “thanks” và kết thúc việc tương tác từ đây.
Nhiều khi, với tính cách tinh nghịch của Tôn Ngộ Không, tôi dạo vòng quanh và để lại các phản hồi mang tính châm biếng, trêu chọc,… để rồi những gì tôi nhận được là những tràng “văn thơ” chảy ra rôm rả. Khung cảnh phấn khích không chịu được.
Tôi chợt nhận ra, việc lợi dụng cảm xúc của người ta lại có thể mang lại nhiều kết quả tương tác vượt ngưỡng mong đợi như thế, cho dù là ngắn hạn.
CHỌC CHÓ
Nói đến Seeding, tự nhiên tôi lại nghĩ về chuyện chọc chó. Ngày xửa xưa nhà tôi có nuôi con chó tên là Ki. Vì nhà gần đường nên nhà tôi lúc nào cũng phải xích nó lại bên góc nhà kẻo sợ nó đi cắn người ta. Ấy vậy mà bọn nhóc quanh xóm cứ tối đến lại kéo nhau lũ lượt chạy qua nhà tôi để chọc cho con Ki nhà tôi sửa ầm ỉ cả lên.Người ta thường nói khôn như mày ở quê tao xích đầy, nhưng với tôi thì tôi thấy con Ki nhà tôi nó ngu gớm. Ngày nào cũng bị chọc một kiểu như thế mà sao không biết rút kinh nghiệm. Nhiều hôm thấy nó sủa đến khản cả giọng. Tôi chạy ra quất cho nhát roi. Vừa tức mà vừa thương nó.
Lúc ấy tui giận tụi nhỏ kia lắm. Cứ hễ lúc nào nghe tiếng tụi nhỏ sắp đến là tôi lại phải lao ra đường để đuổi chúng đi.
Lớn lên, tôi không còn trách tụi nhỏ nữa. Mà tôi trách con Ki nhà tôi vì không biết rút kinh nghiệm, cứ để người ta lợi dụng cảm xúc hoài.
SEEDING TỪ MARKETING ĐẾN GAMING
Tôi nhận ra việc khuấy động cảm xúc của người khác là cách nhanh nhất để hạ gục họ. Năm ngoái mùa dịch, tôi còn chơi game liên minh huyền thoại (LOL). Việc leo Rank lúc ấy khiến tôi hơi bị stress và trầm cảm. Tôi nghi vấn bản thân tôi chơi game để giải trí hay là gánh thêm áp lực cuộc sống đây.Sau một chuỗi rớt hạng trầy trật, tôi nghiêm túc ngồi lại nghiên cứu về chiến thuật. Thế là, tôi áp dụng ngay thủ thuật khuấy động cảm xúc và ly gián cho team đối phương. Khi tiếng hiệu triệu đầu game vang lên, điều đầu tiên tôi làm không phải là mua sắm đồ đạc, mà chính là gửi tin nhắn đến team địch với nội dung cụ thể là: “ồ, lại gặp thằng A à, xin chia buồn với team bạn =))”
Lúc team địch ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì thì tôi nhắn nhủ team mình hỗ trợ để tôi có thể lấy 2 cái mạng của thằng xấu xố A nhanh nhất có thể. Sau đó tôi phát thêm một thông điệp nữa: “Thằng A có cố gắng đấy, rất tiếc!”
Thế là 1 lúc sau, thằng A cứ lao đầu vào trụ chúng tôi với ý định tự sát. Team bên kia cũng bắt đầu phát ra thông điệp than phiền và cay cú cái thằng A lắm. Những thông điệp được thể hiện qua những ngôn từ dơ bẩn nhất đủ làm team tôi biết rằng team địch vừa cùng nhau ăn xong tô mì cay cấp độ 7. Vậy là cũng chiến thuật đó, cứ 10 trận thì tôi lại win 7-8 trận, tỷ lệ thắng như vậy là quá OK
KIỀM CHẾ LÀ SỨC MẠNH
Tôi cực kỳ thích bài học này từ người thầy mà tôi yêu quý: Ông Lê Thẩm Dương. Trong đó, ông có cuốn sách với tựa đề: Cảm xúc là kẻ thù số một của thành công! Càng lớn, tôi càng thấm thía được những bài học đó, đặc biệt là từ những trải nghiệm mà tôi chia sẻ ở trên. Một kẻ bản lĩnh là kẻ biết kiểm soát cảm xúc của bản thân để tập trung hướng đến mục tiêu đã đặt ra.Thế giới Online là thế giới ảo, mà sao người ta lại đặt cảm xúc thật ở trên đấy nhiều thế. Lừa đảo cũng nhiều, ảo ma lại cực kỳ nhiều. So với cuộc sống thực thì lượng thông tin giả, thông tin rác mà chính tay tôi đóng góp một phần là cực kỳ nhiều. Vậy nên, tôi chỉ dùng thế giới ảo này cho công việc, học tập và giải trí đôi khi mà thôi. Còn việc sống như thế nào, có hạnh phúc ra sao thì tôi để cuộc sống thực quyết định.
Còn bạn, liệu bạn có đang bị các Seeder dẫn dắt?